Phát triển tăng trưởng thì dựa vào ý tưởng phát triển bản cài đặt gốc, chuyển giao và lấy phản hồi từ khách hàng và tiến hóa nó qua các phiên bản cho đến khi là một hệ thống đầy đủ. Các hoạt động đặc tả, phát triển và kiểm định được xen kẽ chứ không tách biệt, với các phản hồi nhanh chóng thông qua các hoạt động này.
Phát triển phần mềm tăng trưởng là cách tiếp cận nhanh, và tốt hơn cách tiếp cận thác nước cho hầu hết các hệ thống doanh nghiệp, thương mại điện tử và cá nhân. Phát triển tăng trưởng phản ánh cách thức mà chúng ta giải quyết vấn đề. Chúng ta hiếm khi đề ta một phương pháp giải quyết vấn đề tròn vẹn từ sớm nhưng về sau, từn gbước một, chúng ta nhận ra chúng ta gặp lỗi. Bằng cách phát triển phần mềm theo cách tăng trưởng, sẽ tốn ít chi phí hơn, dễ dàng hơn để thay đổi trong phần mềm khi nó trong quá trình đang phát triển.
Mỗi lần thêm, hoặc mỗi một phiên bản, hệ thống kết hợp với chức năng mà người dùng cần. Thông thường, trong những lần tăng thêm ban đầu, hệ thống bao gồm các chức năng quan trong, cần thiết để hoạt động. Có nghĩa rằng khách hàng có thể cải tiến hệ thống trong giai đoạn đầu phát triển để thấy rằng phần mềm có cung cấp những cái được yêu cầu. Nếu không đúng, thi tại lần tăng thêm này cần thay đổi và chó thể thêm chức năng mới cho lần thêm sau.
So với mô hình thác nước, mô hình tăng trưởng có ba cái lợi quan trọng:
1. Chi phí thay đổi yêu cầu của khách hàng giảm. Số lượng tài liệu phải làm lại cũng ít hơn nhiều so với mô hình thác nước.
2. Dễ dàng để nhận phản hồi từ khách hàng. Trên những sản phẩm trong quá trình phát triển đã làm. Khách hàng có thể cho ý kiến phần mềm và thấy được phần mềm đã được thực hiện đến đâu. Khách hàng khó mà đánh giá tiến độ thực hiện từ bản thiết kế.
3. Có thể chuyển giao và phát triển phần mềm nhanh hơn, ngay cả khi tất cả các chức năng chưa được cài đặt hết. Khách hàng có thể sử dụng và thu nhận giá trị từ phần mềm sớm hơn so với mô hình thác nước.
Mặc dù mô hình phát triển tăng trưởng có nhiều điểm mạnh, nó cũng không phải là không có vấn đề.
Các hình thức của mô hình tăng trưởng hiện nay được sử dụng phổ biến. Phương pháp tiếp cận này có thể là cách tiếp cận hướng kế hoạch, có thể là tiếp cận nhanh hoặc trộn cả hai. Trong cách hướng kế hoạch, số lần tăng thêm được xác định trước, nếu áp dụng cách tiếp cận nhanh, thì các bước tăng trưởng ban đầu được xác định, nhưng các bước tăng vào giai đoạn phát triển thì phụ thuộc tiến độ và ưu tiên của khách hàng.
Từ góc độ quản lý, quy trình tăng trưởng có hai vấn đề:
1. Quy trình không rõ ràng. Người quản lý cần những lần chuyển giao bình thường để đo lường tiến độ. Nếu hệ thống được phát triển nhanh chóng, sẽ không ảnh hưởng đến chi phí để sản xuất tài liệu phản ánh từng phiên bản của hệ thống.
2. Cấu trúc hệ thống có xu hướng suy giảm khi các yêu cầu mới thêm vào. Trừ khi danh thêm thời gian và tiền bạc cho việc phân tích lại để cải thiện phần mềm, những thay đổi đó sẽ làm hỏng cấu trúc của nó. Những hợp nhất thay đổi của phần mềm trong tương lai trở nên càng khó khăn và tốn chi phí hơn.
Các vấn đề của việc phát triển tăng trưởng trở nên gay gắt hơn đối với các hệ thống phức tạp và có đời sống dài, khi mà có nhiều đội khác nhau phát triển các phần khác nhau của hệ thống. Hệ thống lớn cần một hệ khung và kiến trúc ổn định và trách nhiệm của các đội khác nhau khi làm một phần của hệ thống cần phải tôn trọng kiến trúc đó. Điều này phải được đã được dự kiến từ trước hơn là được phát triển tăng dần.
Chúng ta có thể phát triển hệ thống tăng dần và đưa nó cho người dùng để lấy í kiến, không thực sự xuất bản nó và cài đặt trong môi trường của khách hàng. Sự chuyển giao và phát triển tăng dần có nghĩa rằng phần mềm được thực sự sử dụng trong thực tế. Điều này không phải lúc nào cũng thực hiện được vì khi thử nghiệm phần mềm mới có thể làm hỏng quy trình nghiệp vụ. Chúng ta sẽ thảo luận thêm các điểm lợi và bất lợi của việc chuyển giao trong mô hình tăng trưởng ở phần 2.3.2.
No comments:
Post a Comment